Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
add

visibility star

Hài lòng khi đọc truyện này 

7/10

Motip ko mới nhưng hành văn hay. Nhân thiết công thụ đều ổn áp. Một số chỗ hơi bị lý tưởng hoá quá ví dụ như vụ dấu chấm phẩy hay là việc kinh doanh với viết văn của thụ. Nói chung truyện hay để giải trí nhưng cũng chưa thực sự để lại dấu ấn gì nhiều. Ai đói truyện thì có thể đọc.

Truyện ngọt, nhẹ nhàng

Vì là đoản văn nên chủ yếu là ngọt, ko biết review gì, bạn nào thích ngọt thì dùng đọc giải khát đc.

Truyện ngọt, nhẹ nhàng

Vì là đoản văn nên chủ yếu là ngọt, ko biết review gì, bạn nào thích ngọt thì dùng đọc giải khát đc.

Truyện ngọt, nhẹ nhàng

Vì là đoản văn nên chủ yếu là ngọt, ko biết review gì, bạn nào thích ngọt thì dùng đọc giải khát đc.

Truyện ngọt, nhẹ nhàng

Vì là đoản văn nên chủ yếu là ngọt, ko biết review gì, bạn nào thích ngọt thì dùng đọc giải khát đc.

reveiw bị lặp mấy lần, bn có thể xoá bớt đi

Truyện ngọt, nhẹ nhàng

Vì là đoản văn nên chủ yếu là ngọt, ko biết review gì, bạn nào thích ngọt thì dùng đọc giải khát đc.

Đề cử!! 

Đọc tr r sẽ thấy ko nhẹ nhàng như văn án.Tác giả viết khá ổn,xây dựng xã hội mà phụ nử đc đặt ra nhìu vấn đề và quá trình đấu tranh của họ.Bỏ qua nội dung bối cảnh thì nv9 khá ngọt,nhân thiết đều ok đáng giá cân nhắc xem!! Motip: Cưới trước yêu sau 

Truyện xuyên không, nữ chính có hệ thống nhưng thấy xuất hiện không nhiều lắm, nhưng cũng tính là bàn tay vàng đi.

Nữ chính xuyên vô thân thể có hoàn cảnh hơi thảm, cả nhà bị phán án oan, cho nên các vụ án trong truyện đều hướng đến phục vụ cho quá trình minh oan.

Tuyến tình cảm tiển triển khá nhanh và song song với cốt truyện, hợp ý mình tại mình thích truyện ngọt.

Đối với mình thì truyện khá là ổn, cũng ngắn, có thể đọc giải trí. Đề cử.

... Hiếm thấy truyện dân bản xứ - không xuyên, không trọng sinh. Nhưng truyện này đọc chán.

+ Thoại siêu ít, toàn là lời kể! Công tính hũ nút vốn ít nói + Tác giả còn toàn tóm lược đối thoại => Toàn văn chỉ nói có vài câu, còn lại đều là lời kể, ngay cả Công Thụ nói chuyện cũng tóm tắt (...)

+ Tuyến tình cảm... nhạt. Cha mẹ đặt đâu, con ngồi đó, thuận mắt liền sống đến già.

=> Tác giả toàn lo kể, không hề chú trọng diễn biến tâm lý, cũng không quan tâm miêu tả tâm lý => Trừ lúc tân hôn vừa gặp kinh diễm thì cả 2 y chang như thuận mắt liền chấp nhận sống chung một nhà. Không có tâm động, nhảy nhót, hạnh phúc,... Lập tức tiến vào lão phu phu sinh hoạt lâu năm rồi.

=> Chỉ thấy Công vì Thụ tâm động, còn Thụ vẫn luôn trêu đùa.

Công đem hết tiền tài khế đất giao cho Thụ giữ chứng tỏ bản thân tôn trọng phu lang ra sao, Thụ vừa nhận đã nói đùa: Ngươi có giữ tiền riêng không? (Nói sao đây, cảm giác như tác giả muốn hài hước, nhưng, đọc chỉ thấy không có gì hài...???)

Kết hôn 3 ngày về nhà mẹ đẻ, cả nhà quan tâm dò hỏi sinh hoạt thế nào, Thụ chỉ nói Công tốt vài ba câu liền lãng sang chuyện khác không nhắc nữa => Cả nhà buông tâm 1 nửa (Đọc như không tệ nhưng cũng không có gì đặc biệt, sinh hoạt chọn cái người thành thật là ổn, giao tiền cho mình giữ là đáng tin cậy, hết. Cụt ngủn vậy đấy.)

+ Chỉ toàn lời kể như thống kê, tổng kết việc làm hằng ngày. Lời thoại cũng tóm lược. Không để ý tới diễn biến tâm lý => Đọc không hề có cảm xúc (?)

Ví dụ như Công hồi môn lễ tiêu phí rất nhiều, rất có trọng lượng, chứng minh bản thân rất coi trọng nhà mẹ đẻ của Thụ, nhưng, tác giả không hề tả nhà cha mẹ Thụ đối với lễ vật thái độ ra sao cả (Trong khi đó, Thụ muốn Công tự chuẩn bị lễ vật để thử xem thái độ của Công đối với nhà mẹ đẻ ra sao, thấy Công tiêu nhiều tiền còn tiếc, mới tự nhủ về sau không thử lòng như vậy nữa).

+ Nửa nạc nửa mỡ, giống như thiết lập khác nhau cố ghép chung thành một, vì vậy mọi thứ đều nửa vời, nhiều chỗ không ăn nhập với nhau.

=> Công chỉ có 1 mình, tam gian gạch xanh nhà ngói nhất nhì thôn, 18 mẫu ruộng có 10 mẫu là thượng đẳng, quanh năm suốt tháng làm ruộng xong liền lên trấn làm công, không hề lười biếng rảnh rỗi => NHƯNG, toàn thôn không ai tới nhà mai mối hay đỏ mắt muốn tuyển làm con rể?! Thậm chí Công không muốn kết hôn vì sợ đối phương theo mình chịu khổ, chịu ủy khuất?! Còn sợ Thụ ghét bỏ?! (Tác giả có nhầm lẫn về tiền tài sao? Trong thôn tự cấp tự túc, Công 1 mình đã 18 mẫu ruộng, tam gian nhà ngói,... Vậy mà tác giả lập giả thiết Công nghèo thế nên tự ti?! 18 mẫu mà còn nghèo?!)

Mang danh nghèo nhưng vì tác giả là mẹ ruột nên nhiều đất đai y chang địa chủ, lại có bạch diện, lại ngày ngày đều có thịt ăn (...)

=> Thụ bảo không sợ nhà nghèo, chỉ cần chịu khó làm việc là được. NHƯNG, Công nghèo sao?! 

Vậy nên mới nói, tác giả như muốn viết Công Thụ nâng đỡ làm bạn nhau, không vì vật chất hay sinh hoạt thiếu thốn mà ghét bỏ nhau,... Nhưng ngay từ đầu, Công vốn không nghèo! Nhưng cả truyện viết y như Công nghèo, chỉ được cái chăm chỉ chịu khó làm việc (...)

=> Mẹ Công tái giá vì sợ khổ, trong khi lúc đó Công đã 14 tuổi, trong thôn 16 tuổi đã thành niên cưới vợ sinh con rồi, trong nhà trước đây là phú hộ còn 18 mẫu ruộng đất. Vậy mà mẹ của Công sợ khổ nên tái giá?! Nhi tử còn 2 năm là thành thân, 14 tuổi đã đủ gánh vác rồi, nhưng mà tác giả viết giống như Công lúc đó mới 4 tuổi không giúp ích được gì, chỉ là gánh nặng, thế nên mẹ Công mới phải bỏ lại nhi tử đi tái giá (?!)

Cổ đại hài tử trưởng thành sớm, vài tuổi đã xuống ruộng phụ gia đình rồi, 14 tuổi cũng có thể phụ giúp nhiều việc, trong nhà có 18 mẫu ruộng làm không nổi có thể cho thuê,... Nhưng tác giả tả Công lúc đó y như gánh nặng, rồi mẹ tái giá nên khổ cực làm lụng thế nào, giống như tiểu hài tử 4 tuổi không người chăm sóc nỗ lực lớn lên vậy.

Nói tóm lại, cảm giác cả truyện thiếu nhân khí, bởi vì chỉ lo kể hoạt động hằng ngày, diễn biến tâm lý thì lâu lâu mới nhắc tới. Thiết lập thì không ăn khớp nhau, muốn tả Công đáng thương còn Thụ không chê nghèo khổ, cả hai phấn đấu sinh hoạt, nhưng ngay từ đầu Công vốn dĩ không nghèo rồi. Nhưng ai cũng bảo nghèo, chính Công cũng tự ti mình nghèo, viết y như một mình nỗ lực lớn lên cải thìa.

Chưa kể Thụ khá lo chuyện bao đồng, lên trấn thấy nhà đối diện bắt nữ nhi làm công liền đáng thương, chẳng những đem đồ ăn mình bán cho người ta, còn lén lút đưa tiền, trong khi không quen cũng chẳng thân (Thụ biết trong thôn trọng nam khinh nữ, lại kiểu: Không nghĩ tới có người sẽ mắng chửi nữ nhi như vậy, vì vậy liền đưa đồ ăn đưa tiền... May mà Thụ chỉ lên trấn bán 1 lần, nếu mà ngày ngày lên trấn, thấy nhiều người gặp cũng nhiều việc, chắc đem hết tiền cho thiên hạ, nguyên cả ngày khổ cực buôn bán chắc thành không công??? Vấn đề là không thấy Thụ tốt bụng, chỉ thấy quá lo bao đồng, vì nữ nhi kia chỉ bị mắng rồi bị bắt rửa chén mà thôi - nhà bán thức ăn, rửa chén bình thường đi!)

Ai thích xem dân bản xứ làm nông thì cứ nhảy hố ha, chỉ là truyện này không hợp gu.

Cảm thấy có chút thất vọng nhưng không nhiều, nhưng dù sao cũng phải đọc hết một truyện đã chờ hơn năm trời. Chỉ có thể nói, nửa truyện đầu cực đỉnh, nửa sau bình thường đến tầm thường, đặc biệt khi đối lập với nửa đầu và cả năm chờ đợi thì nó thành bom xịt y như lầu trên nói. Nhưng vẫn đề cử nếu bồ ưa chủ công, huyền học, dù sao nhờ nửa đầu bộ này mà tui mới dính đến kiểu huyền học mạt pháp.

Truyện hơn 400 chương, nhưng thực tế là gần 200 chương cắt ra thôi, nếu ai từng đọc rồi giờ đọc tiếp thì nó ở đoạn sau 250 (không chắc lắm). Đọc cũng nhanh, mình đọc khoảng hai ngày là xong 200c cuối rồi, không cần nản.

Nửa trước tình cảm 9/10 ( có thể đánh giá cao vì là gu cá nhân, đặc biết tuyến sự nghiệp có hơi nhiều, nên tình cảm hai ảnh trở nên nổi bật, tuần tự tiến tới), hai ảnh tự nhiên, dễ thương, quắn quéo, riêng quả thiết lập mỹ nhân băng sơn thi thoảng hắc hóa tuỵt dzời. Nửa sau tình cảm không đánh giá được, vì t bị lụy nửa trước, hơn nữa thiết lập bị đóng đinh trong đầu rồi nhưng không bằng nửa trước được. Hơi lôi cho bồ nếu bồ quá khắt khe vụ ngụy NP, tại thụ ảnh có một phiên bản hắc hóa trong mình. Tác giả đã đề ra từ đầu thụ trắng và thụ đen là một nhưng vì trải qua trước trùng sinh nên không chấp nhận nhau. Nửa đầu viết rất ngon, không bị sượng gì cả nhưng đến nửa sau bắt đầu có quả ghen với nhau hơi nhiều, đến đoạn hợp lại không miêu tả kỹ nên vẫn hơi ngụy NP (như cũ, vì tui đóng đinh được thiết lập nên chấp nhận được). Được cái tình cảm của thụ là cộng dồn, thụ trắng cho 5 điểm thiện cảm với công thì lúc thụ đen tỉnh dậy đã có sẵn 5 điểm, cộng thêm điểm thiện cảm rồi tính tiếp nên không phải ai ăn hời của ai. Lúc hợp lại rồi thì ảnh có tính cách cả hai, không phải mạt sát một loại tính cách nên chấp nhận được. 

Tuyến sự nghiệp nửa trước 8/10, vả mặt sảng (không quá nhiều, vừa đủ để nó thành rất ngon), sự nghiệp có chiều sâu, đạo đức, tính anh công cà lơ phơ phất, không theo lối mòn, nói chung là ngon. Nửa sau 6/10, bắt đầu theo lỗi mòn TQ là nhất, ai cũng khinh TQ xong bị vả mặt, không vì chờ cái kết của hai anh thì t bỏ rồi. Đoạn sau nói chung là đuối, nhai thì vẫn nhai được nhưng nó khó nuốt, chắc gần trăm chương cuối t đọc đoạn tình của hai ảnh thôi chứ chiến đấu như quần què. Nhưng chiến đấu đoạn đầu ngon, đề cử.

Nói chung là truyện đáng đọc khoảng 200 chương đầu, cảm giác không lối mòn, vả mặt sảng, không ngán, tuyến tình cảm tuỵt cà là vời, thiết lập công thụ ngon, nhưng tác giả không xử lý được thiết lập thụ nên bị cảm giác ngụy NP. Đoạn sau vẽ nhiều mà không xử lý được nên bị nhàm quá thể.

Vẫn đề cử 6.5/10 (9/10 cho nửa đầu, 6/10 cho nửa sau).

visibility13.7K star53 15

add
add